20 khoảnh khắc nightlife Huế qua ống kính của một "Bboy raver"
"Tôi chụp ảnh vì thích màu sắc mà ảnh phim mang lại..."
Từ Bboy đến raver, từ một người yêu ảnh phim đến nhiếp ảnh gia nghiệp dư Khang (tên trong giới Bboy là Kidden) gắn với đời sống về đêm ở Huế như một lẽ dĩ nhiên. Là một người chơi nhạc, kiêm host và là founder của chuỗi tiệc được tổ chức tại khu vực 054 cây nhà lá vườn có tên Hết Sảy Đó, những tấm ảnh của Khang vừa như ống kính mở thâm nhập trong thế giới tiệc tùng đầy năng lượng "chậm" nhưng tích cực ở Huế, vừa như một album cá nhân ghi lại những nụ cười, cái ôm, những bộ trang phục raver Huế khoác lên người.
20 tấm ảnh ghi lại những khoảnh khắc độc đáo về đời sống về đêm ở thành phố còn nhiều bí ẩn này gợi cho người xem nhớ đến mảng màu hoài cổ của thập niên 90, khi tiệc tùng thuần tuý đi cùng sự gắn kết, thân quen và... khi những âm thanh từ vinyl có thể khiến người ta phấn khích cùng nhau.
Bạn biết đến nhạc điện tử từ khi nào?
Tôi có lẽ biết đến âm nhạc điện tử khá lâu lắm rồi, tầm 10-12 năm chi đó khi bắt đầu chơi Breakin. Còn nếu tính là âm nhạc thực sự phù hợp với bản thân thì mới chỉ tầm 4-5 năm chi đó thôi.
Bữa tiệc rave đầu tiên bạn từng đến là gì? Bầu không khí thời điểm đó thế nào?
Bữa tiệc đầu tiên tôi thấy "tê tái" lần đầu tiên là Hancai Day tại Radikal Forze Jam 2019 ở Singapore. Đây là bữa tiệc quy tụ nhiều tên tuổi từ khắp nơi trên thế giới đến vừa để nhảy vừa để quẩy. Party này được tổ chức tại biển nên vừa chơi vừa tắm biển vừa nhảy, chúng tôi nhảy hết mình bữa đó.
Mô tả một cuối tuần lý tưởng ở Huế?
Đi biển, đi tắm sông, lên núi chill tí, về làm tô bánh canh, đĩa bánh khoái, khay bánh bèo để hồi mana rồi qua Youngle uống một chai huda, nghe mấy người bạn chơi đĩa than hoặc lâu lâu tôi làm party bên DMZ Bar cuối tuần để mọi người tụ về chơi.
Vì sao bạn chọn máy phim để ghi lại những khoảnh khắc nhiếp ảnh?
Thiệt ra là vì không có tiền mua máy xịn, có sẵn máy phim và có tí tiền mua phim nên tôi chụp cho vui. Tôi thích máu phim vì thích màu sắc mà ảnh phim mang lại.
Chụp ảnh về cuộc sống nightlife đòi hỏi kĩ thuật phức tạp, nhất là với máy phim. Bạn có mất thời gian cho quá trình này không?
Tôi không phải nhiếp ảnh gia, chụp là vì vui, vì thích và vì hên. Thế nên tôi cứ đưa máy lên chụp thôi, chứ không có nghiên cứu kỹ hay học trường lớp nào cả.
Bạn sẽ tự mô tả nó như thế nào?
“Thấy chi chụp nấy”, tôi không theo phong cách cụ thể nào.
Bầu không khí tiệc tùng kiểu Huế khác thế nào so với những bữa tiệc ở địa phương khác bạn từng đến?
Ở Huế chúng tôi không có thích nhạc nặng mà thích nhạc vui, nhạc tươi, tất cả mọi người nhảy với nhau, đứng nói ba chuyện trên trời dưới đất nếu mỏi chân, bạn là ai cũng được, tới party thì vui thôi. Huế rất đơn giản.
Huế thường được biết đến là một thành phố “sống chậm", nhưng trong lòng nó đã có những bữa tiệc nhạc điện tử. Điều này có ý nghĩa như thế nào với cá nhân bạn?
Tôi chỉ thấy đã thôi, có chỗ mà chơi, có cái mà giới thiệu với anh em bạn bè bốn phương. Huế “sống chậm” nhưng “chơi chắc”.
Bạn chụp ảnh bằng thiết bị gì?
2 lần Hết Sảy Đó đầu và Jump Jump tôi dùng Pentax Espio 115.
Mấy lần sau tôi dùng Pentax Espio 90MC.
Thục Quân là Giám tuyển Văn hoá của Mixmag Asia Việt Nam.