Menu
Home Latest News Menu
Galleries

Những bức ảnh ghi lại thuở đầu đầy hoài niệm của bối cảnh techno thập niên 90

Từ Berlin đến New York, nhiếp ảnh gia Werner Amann dành phần lớn thời gian cuối tuần của mình trong những năm 90 để đi từ bữa tiệc này sang bữa tiệc khác và ghi lại những khoảnh khắc lên và xuống của một đêm tiệc tùng

  • Written by: ISAAC MUK | PHOTOs by: WERNER AMANN | Translated by: Đỗ Quyên
  • 14 March 2023

Vào năm 1988, chàng trai trẻ Werner Amann mới ra trường ở thị trấn nhỏ Bavaria ở miền Nam nước Đức đến London cho một kì nghỉ. Anh ấy đã từng đến một số “bữa tiệc dance” quy mô nhỏ ở thị trấn của mình, nhưng trong những bữa tiệc diễn ra ở khu công nghiệp cũ của thành phố London, anh đã tìm thấy một âm thanh mới giữa không gian chỉ có nhà kho và cánh đồng xung quanh M25.

“Tôi mang máy ảnh của mình [đến Anh], nhưng không chụp ảnh tại các bữa tiệc ở nhà kho,” anh nói. “Đó có lẽ là cuộc gặp gỡ thực sự đầu tiên của tôi với acid house.”

Nguồn năng lượng đầy thu hút này đưa Werner Amann đến hết bữa tiệc này đến bữa tiệc khác vào mỗi dịp cuối tuần. Sau khi chuyển đến Berlin và học nhiêp ảnh, anh bắt đầu mang theo máy ảnh của mình để chụp chân dung của những người đi club ở những cung bậc cảm xúc khác nhau: khi họ nhảy, hút thuốc lá, những raver ngủ mệt trong góc tối, thậm chí cả Richie Hawtin (ở thời điểm đó là một DJ mới) chơi vinyl vào năm 1994.

Dù chủ yếu tiệc tùng ở Berlin, tại những địa điểm huyền thoại gắn với techno như E-Werk, Tresor và Love Parade hàng năm, Amann cũng đến các vùng khác của Đức và nước ngoài để tiệc tùng tại những nơi như Mayday ở Dortmund, Omen ở Frankfurt, các bữa tiệc ngầm ở North-Rhine Westphalia, Limelight and Sound Factory ở New York, đến các cuộc diễu hành ở Zürich và Paris.

Đọc thêm:

Trong những hình ảnh từ kho lưu trữ khổng lồ gồm hàng nghìn bức của nhiếp ảnh gia này, một số bức được xuất bản trong cuốn sách ảnh mới Kein Morgen. Tên cuốn sách có nghĩa “không có ngày mai” trong tiếng Anh, ám chỉ trạng thái tâm trí trong khoảnh khắc, quên đi tất cả những điều khác của một bữa tiệc thâu đêm. “Chỉ cần ở đây và bây giờ và trải nghiệm khoảnh khắc âm nhạc với những người xung quanh,” Amann giải thích điều hấp dẫn anh nhất khi đến các bữa tiệc techno. “Techno và những thể loại nhạc dance khác vẫn còn tương đối mới mẻ và khiêu khích, và cơ hội chụp ảnh để ghi lại tất cả thực sự thu hút tôi.”

Giờ đây, nhiều địa điểm ở Berlin cũng như ngày càng nhiều club ngầm trên khắp thế giới không cho phép chụp ảnh. Nhưng vào đầu những năm 90, người ta thường đi lang thang trên sàn nhảy để chụp ảnh. Amann nói: “Hiếm chi chỉ có mình tôi là cầm chiếc máy ảnh, bởi luôn có nhiều nhiếp ảnh gia khác cũng làm việc tương tự. Đó là giai đoạn tuy mới mẻ, nhưng bối cảnh techno và rave đã rất phát triển và được coi như một sự kiện truyền thông.”

Sau sự sụp đổ của bức tường Berlin vào năm 1989 và sự thống nhất của Đông và Tây Berlin, techno bùng nổ trong văn hóa cuộc sống về đêm ngầm của thành phố này như một biểu hiện của tự do và thống nhất sau nhiều năm xuất hiện của sự phân cách vật lý (bức tường) chạy qua trung tâm thành phố. Amann nhớ lại: “Tôi đã có cảm giác rằng mình có thể ghi lại một điều gì đó rất đặc biệt, cũng như một điều gì đó có ý nghĩa và mang tính lịch sử. Đặc biệt là khi bối cảnh techno phát triển ở Berlin diễn ra song song với thời kỳ hậu Berlin Wall.”

Đọc thêm:

Từ việc chụp lại cánh cửa club, những giai đoạn khác nhau của một bữa tiệc cho đến khu vực hút thuốc và afterparty, những bức ảnh của Amann đi vào cận cảnh và chi tiết về những đỉnh cao hưng phấn và những nốt trầm mệt mỏi của một đêm tiệc tùng. Việc khám phá những cảm xúc thăng hoa của một buổi tối dài thiếu ngủ đặc biệt hấp dẫn Amann. Anh giải thích: “Bạn thấy mọi người ở nhiều trạng thái xuất thần khác nhau, từ cô đơn đến kết nối hay thậm chí buồn chán. Club hay bữa tiệc rave là một không gian rất tập trung, cô đọng, nơi bạn có thể sống hết mình với tất cả những cảm xúc thuần túy của con người.”

Cuốn sách cũng thể hiện tính thẩm mỹ đặc trưng của nhiếp ảnh gia, đồng thời vẫn có sự kết nối với những nền văn hoá techno ở nhiều nơi trên thế giới, từ những trang phục da ở Berlin cho đến những bộ cánh màu mè hơn ở New York. Suy cho cùng, các bữa tiệc là nơi mọi người có thể thể hiện bản thân một cách thuần tuý nhất. Amann nói: “Tôi nghĩ ngày nay có nhiều nơi hơn mà bạn có thể thể hiện bản thân với bất kỳ loại quần áo nào bạn đang mặc. Nhưng vào thời điểm đó, club là một trong số ít nơi bạn có thể mặc bất cứ thứ gì.”

“Một câu lạc bộ hay một buổi rave giống như chốn thiên đường, nơi tất cả mọi người có thể đến với nhau và tạm thoát khỏi những u buồn của cuộc sống.”

Isaac Muk là Thực tập Digital của Mixmag, theo dõi Isaac trên Twitter.

Next Page
Loading...
Loading...